Bên trong lều không gian không quá lớn, nên rất nhanh Tiffia liền chú ý thấy một người ngồi trên ghế ở chính diện, chống tay lên đầu, mái tóc vàng kim gợn sóng để xõa, mắt lim dim vẻ đang ngủ. Cô gái ngủ là vậy nhưng từ đó vẻ uy nghiêm vẫn toát lên như thường, khiến Tiffia cảm giác rằng bản thân không nên tiến tới làm phiền mà đợi cho đến khi cô ta tỉnh giấc.
Tiffia để ý tới trang phục của cô gái: là một giáp nhẹ với từng mảng kim loại che phủ vài vị trí nhất định, thêm phía sau lưng một tấm áo choàng màu vàng nhạt. Cô ta hẳn là một chiến binh, có thể là một vị đội trưởng, mới có thể có được vẻ uy nghiêm kia.
– Ừm… người đến rồi? Cô gái chợt tỉnh, ngẩng đầu dậy hỏi. Cô ta không có chút hoảng hốt nào mà ngược lại còn trông như đã đoán trước được rằng khi bản thân tỉnh giấc sẽ là ở trong tình huống hiện tại vậy.
Hoặc là, cô ta vô cùng tự tin vào khả năng của mình.
– Tôi là Tiffia. – Tiffia cất tiếng – Cô là…?
– Ngồi đi rồi nói.
Giọng cô gái không nhanh không chậm, phát ra thậm chí có phần nhẹ nhàng thoải mái, nhưng lại khiến Tiffia cảm thấy rất có uy lực, bất giác nghe theo mà ngồi vào một chiếc ghế ở dãy bên trái mình.
– Tự nhiên gọi cô tới đây, sẽ không giận chứ?
Cô gái cất tiếng bảo, lúc này đã ngồi thẳng dậy, trông tỉnh táo hẳn, vẻ uy nghiêm theo đó càng tăng thêm.
Tiffia không có vội trả lời mà cẩn thận dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797680/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.