Xung quanh toàn một màu đen. Dù vậy, Turan vẫn nhận thức được rõ ràng rằng bản thân đang rất tỉnh táo.
Nó tất nhiên, cũng chưa có chết.
– Sao lại nghĩ đến cái chết? Turan lẩm bẩm, từ sâu trong tim bỗng dâng lên luồng cảm giác sợ sệt, nhưng lại không rõ mình đang sợ cái chi. Nó nhìn quanh, vẫn chỉ có một màu đen.
– Chờ đã, hình như mình biết nơi này…
Turan nói nhỏ, và rồi gần như ngay lập tức, đầu nó trở nên đau nhức vô cùng, như bị hàng ngàn chiếc búa gõ từ bên trong, định phá tan hộp sọ nó mà tuôn ra ngoài. Cơn đau làm Turan ngơ ngẩn, ý thức mất dần, đến tê dại. Nó muốn gục xuống ôm lấy đầu mình, nhưng không thể nào điều khiển được cơ thể, chỉ còn cách đứng yên chịu trận.
Cảm giác khốn khổ đó kéo dài không biết bao lâu, nhưng rồi cũng kết thúc, và điều đầu tiên Turan nhận ra là, nó nhớ lại. Hàng đống thông tin, hay đúng hơn là kí ức, không biết từ đâu chợt hiện lên trong trí óc nó.
Turan hình như, đã từng chết. Nó giật bắn mình bởi chính ý nghĩ chợt nảy lên trong đầu này, bất giác đưa tay ôm lấy, sờ mó từng phần một của cơ thể: vẫn còn nguyên vẹn. Dù vậy, Turan vẫn không thể khiến bản thân phủ định được khả năng rằng, nó đã từng chết.
Hồi lâu, khi đã bình tĩnh lại, Turan buông người ngồi trên đất, cất nhẹ một tiếng thở dài. Nó không phải đang chán nản hay thất vọng, mà chỉ đang cố thể hiện, hoặc tìm ra bằng chứng cho thấy rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797672/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.