Turan nói thêm một hồi nữa về chuyện của Yeatra, sau khi thấy mọi thứ đã ổn thì bảo:
– Việc thứ hai có liên quan đến Lily, cậu vẫn nhớ cô bé đó chứ? – Hẳn rồi. – Wyndur đáp ngay – Dù gì thì tôi là người đã cứu mạng cô bé mà.
Turan nhướn mày nhìn Wyndur một lúc. Nó không phủ nhận sự đóng góp của cậu ta trong lần Lily bị trúng độc bọ cạp vàng đó, nhưng nhìn dáng vẻ tất-cả-đều-nhờ-có-mình của cậu ta thì không khỏi cảm thấy bực dọc. Dù Turan rất cảm kích hành động của Wyndur, nó vẫn biết mọi chuyện đều là có vay có trả rất thỏa đáng.
Nếu Wyndur ra tay hoàn toàn vì lòng tốt của chính mình thì Turan ngược lại không có ý kiến. Mà lòng tốt thì lại là thứ không nên bị lấy ra để tự hào, ra vẻ ta đây.
Wyndur thấy phản ứng của Turan thì không khỏi hoảng hốt, vội bảo:
– Đừng làm vẻ mặt đó. Tôi cũng rất ưa thích cô bé mà. Nói thật đấy!
– Tôi không phải định ăn thịt cậu, hoảng cái gì chứ.
Turan cất tiếng. Nó cũng biết bản thân vừa rồi phản ứng có hơi quá. Quả thật đối với chuyện liên quan đến Lily, nó luôn rất dễ mất bình tĩnh.
– Về Lily, tôi cần cậu giúp cô bé vào được tòa tháp Ma pháp Tối thượng.
Wyndur ra vẻ nghĩ ngợi hồi lâu, bảo:
– Là tòa tháp Ma pháp Tối thượng ở lục địa phía Tây?
– Không sai. – Turan đáp ngay – Cũng chỉ có duy nhất một tòa tháp như thế thôi.
– Việc này không khó, chỉ là… để làm gì chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797628/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.