Darmil ngồi trên ghế chờ, theo dõi một trận đấu của mấy đối thủ khác. Được một lúc thì chán, nó ngả hẳn người ra, nhắm hờ mắt lại nghĩ ngợi.
Từng hình ảnh về những trận chiến đã qua dần hiện lên trong đầu Darmil. Nó không nhớ rõ mình đã đánh bao nhiêu trận, nhưng không hiểu vì sao, ký ức về tất cả những trận đánh đó như được in sâu vào tâm trí của nó, muốn quên cũng không quên được. Những lúc nhàm chán, Darmil lại bắt đầu dùng chúng để giải trí cho chính mình.
Trận đánh gian khó đầu tiên của Darmil hẳn là khi đối đầu với con Hề ngu ngốc tinh anh. Lúc đó, nó vẫn chỉ là một Nihr, phải chiến đấu với một con quái cấp độ 5 thì rõ ràng là không có cơ hội thắng nào. Nhưng Darmil làm gì quan tâm tới mấy cái lý lẽ vô nghĩa đó, nó chỉ muốn đánh mà thôi.
Nếu không đánh, thì tức là tìm chết rồi.
May là Darmil đã thắng. Nó cùng với Turan, đều là Nihr, vậy mà đánh bại được con Hề ngu ngốc tinh anh đó. Một chiến công lẫy lừng như thế, phần thưởng là thăng cấp thì cũng đúng thôi.
Darmil chưa bao giờ nghi ngờ về chuyện đó cả.
Kế đến, việc đầu tiên khi thăng cấp mà Darmil nghĩ tới là trải nghiệm thế giới giả lập. Thế nhưng người tính lại không bằng trời tính, vào cái đêm lễ hội Patrioste kia, dưới Thần uy của thần Fyratr khiến tính mạng của bản thân và mọi người bị đe dọa, nó đã không màng tất cả mà lao tới tấn công, hòng tìm một con đường sống hiếm hoi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797626/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.