Sắc trời đã chuyển thành đêm tối, khắp thành Kyrult bắt đầu lên đèn thắp sáng cả một vùng trời.
Turan giờ đã rất đói. Lúc trưa nó chỉ ăn tạm có vài mẩu bánh khô, căn bản là không giúp cái bụng của nó chống chịu được bao lâu.
“Chắc là ông Gin cũng đã chuẩn bị xong bữa tối rồi.” Turan nghĩ thầm, bước chân càng ngày càng nhanh hơn.
– Hửm? Cảm giác này…
Turan nói nhỏ, quay đầu trông lấy xung quanh. Nó vừa có cảm giác rất giống lúc nhìn thấy chỉnh thể linh hồn trên người nô lệ người sói tên Camilier ở buổi đấu giá. Cảm giác không quá rõ ràng nhưng đủ để nó nhận ra được sự khác biệt với nhũng thứ xung quanh.
“Hình như là mạnh hơn?” Turan nghĩ. Nó đã mơ hồ xác định hướng mà mình cảm giác được chỉnh thể linh hồn kia, nhưng lần này thì trông có vẻ mạnh hơn hẳn.
Turan không suy nghĩ gì nhiều mà quyết định bước đi tìm chỉnh thể linh hồn luôn. Sau khi lần qua mấy con hẻm tối, nó cuối cùng cũng đến rất gần mục tiêu của mình. Thế nhưng nó lại không thấy nữ nô lệ người sói đâu cả, dù rằng có thể cảm giác được chỉnh thể linh hồn trên người cô ta cách mình không quá xa.
Trong lúc Turan còn đang thắc mắc thì trong bóng tối chợt vang lên tiếng cười ha hả, ngay sau đó là giọng nói lanh lảnh:
– Ra là ngươi. Ta nhận ra ngươi.
Turan vội quay về hướng mà giọng nói phát lên. Nó nhận ra ngay đó cũng là hướng mà chỉnh thể linh hồn đang hiển hiện, nhưng nó lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797601/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.