Buổi sáng, tám giờ mười phút ở cổng phía nam thành Yeit.
Turan đứng tựa vào tường, vẻ sốt ruột. Nó nhớ rất rõ hôm qua đã nhắc cho ông Gin đến bảy lần rằng hôm nay phải có mặt đúng tám giờ ở đây, nhưng giờ đã muộn hơn mười phút mà bóng dáng của ông ta vẫn không thấy đâu.
Tiffia đã quay về tìm bà Lylat để hỏi về ông Gin. Darmil thì từ lúc phát hiện ra trong đội có một nữ pháp sư thì đã loay hoay tán tỉnh cô ta đến giờ. Riêng Hamh ở cách khá xa, ngồi tựa lên một gốc cây trên đồng cỏ xanh mướt mà ném lên chụp lại con dao găm của mình.
– Trễ giờ thì tôi tính thêm tiền thuê đấy nhé.
Tiếng người lái xe vang lên. Ông ta đang ngóc đầu ra khỏi buồng lái chiếc xe bảy chỗ mà thúc giục.
– Được. Cứ tính như bình thường.
Turan đáp vội. Nó cũng không còn cách nào khác. Nếu năm phút nữa mà ông Gin còn chưa xuất hiện thì chắc nó phải đi gọi Tiffia trở về rồi càn quét phó bản chỉ với năm người. Dù rằng có khó khăn, nhưng nó lại ít có sự tin tưởng đối với một người trễ hẹn làm ảnh hưởng đến đồng đội khác.
– Đến rồi đây. Đến rồi đây.
Tiếng ông Gin vang lên làm Turan mừng rơn, liền quay sang. Ông ta đang mang trên người một bao tải lớn trông rất nặng nhưng bước chân vẫn thoăn thoắt tiến về phía trước. Turan thấy vậy thì thắc mắc:
– Sao ông không bỏ bao tải vào túi trữ vật cho gọn? Ông Gin lắc đầu vẻ không hài lòng, bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797556/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.