Lý Tiết Ngọc vốn là cô gái nhút nhát, sau chuyện này càng khiến cô sợ thế giới bên ngoài hơn.
Mặc Triết đưa cô đến bệnh viện, cũng may là đến sớm, may mắn giữ được nửa cái mạng của cô gái nhỏ này rồi.
Lý Tiết Ngọc nằm trên giường hôn mê sâu. Đầu bị đánh đến bị thương nặng, cộng thêm sốt cao do làm việc quá sức, bây giờ chỉ có thể nhìn cô nằm bất động ở đấy.
Mặc Triết quay đầu ra nhìn ngoài cửa, Lâm Hàn Phong và Uông Thừa vẫn còn ở đây. Náo nhiệt cũng không còn, anh không biết bọn họ còn ở đây làm gì nữa.
Xem xem Lý Tiết Ngọc còn thở hay không à?
Mặc Triết đứng dậy, anh đi ra ngoài nhìn Lâm Hàn Phong và Uông Thừa.
"Hai người không về à?" Anh hỏi.
"Phải ở lại chút chứ, không ngờ là cô ta còn sống đó." Uông Thừa đứng đó lên tiếng.
Lâm Hàn Phong vẫn im lặng không nói gì.
"Đi về dùm tôi cái." Mặc Triết khó chịu đuổi người.
"Mặc Triết...cậu..."
"Về thôi." Lâm Hàn Phong lúc này mới lên tiếng.
"Sau khi cô ta tỉnh lại thì đưa đến chỗ tôi." Lâm Hàn Phong nhìn Mặc Triết nói thêm.
"Còn muốn hành hạ cô ấy sao?" Anh ngẩng đầu lên rồi hỏi.
"Cô ta chọn đi theo tôi." Lâm Hàn Phong đáp.
"Không phải do anh ép người quá đáng sao?"
"Mặc Triết."
"Nói chuyện có chừng mực chút." Uông Thừa lên tiếng nhắc nhở.
"Sau này nhất định hai người sẽ hối hận." Mặc Triết nói xong thì vào lại phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-rui-mot-mat-mot-con/2847549/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.