Nhưng ngàn chọn vạn tuyển, họ lại chọn cửu đệ.
Nhưng không sao, vòng đi vòng lại, ông trời vẫn đưa nàng đến bên ta.
Ta biết Minh Vãn là một nữ tử kiên cường, một khi đã chọn con đường này, nàng sẽ không quay về kinh đô cùng ta.
Vì vậy, ta đã đưa ra một quyết định táo bạo.
Ta biết đại hoàng tử có dã tâm sói lang, hơn nữa ngoại gia của hắn thế lực rất lớn, phụ hoàng vừa ghét vừa kiêng dè.
Ta dùng những chứng cứ phạm tội của đại hoàng tử mà mình thu thập được trong những năm qua, để trao đổi với phụ hoàng.
Ta giúp phụ hoàng tiêu diệt đại hoàng tử, còn phụ hoàng giúp ta thoát khỏi thân phận thái tử.
Ta vốn có một đệ đệ thứ mười một, năm đó khi vừa ra đời không lâu liền yểu mệnh, đúng vào ngày sinh nhật của hoàng tổ mẫu, phụ hoàng sợ làm hoàng tổ mẫu kiêng kỵ, nên nói đã đưa đến hành cung tĩnh dưỡng.
Đã nhiều năm trôi qua, mọi người đã quên vị thập nhất hoàng tử này.
Ta chưa bao giờ có chí hướng ở vị trí cao đó, nếu có thể mãi mãi canh giữ ở biên cương, bảo vệ một phương bách tính bình an, như vậy mới không uổng kiếp này.
Ta chưa từng nhắc đến Minh Vãn, nhưng phụ hoàng lại thấy rõ tất cả.
Ngài trầm ngâm một lúc, rồi hỏi ta rốt cuộc là thiên hạ quan trọng hay mỹ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-quan-tam/3625839/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.