Edit: Va 
Beta: Cửu Gia Gia 
"Mới... Mới không có..." 
Giang Tiểu Âm đương nhiên có thể cảm giác được quần lót của mình đã bị d*m thủy tẩm ướt, nhưng cô mới không cần nói ra lời nói như anh mong muốn.  
"Không có sao? Vậy thứ ẩm ướt này là cái gì vậy?" Khúc Cẩn xoa xoa ngón trỏ cùng ngón cái có chút ướt của mình, đưa tới trước mặt Giang Tiểu Âm hỏi. "Chẳng lẽ là đã tiểu ra sao?" 
"Muốn làm gì thì làm nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy làm cái gì!?" 
Gương mặt Giang Tiểu Âm nóng lên vì lời anh nói, làm cô cảm thấy thẹn mà cắn môi, cơ hồ là bài trừ một câu nói có khí thế như vậy từ kẽ răng. 
"Tiểu tao huyệt đã gấp đến không chờ nổi như vậy sao?" 
Cố ý bẻ cong ý tứ của cô, Khúc Cẩn xé quần vớ dưới thân cô, sau đó đem vứt quần lót sang một bên. Một khu rừng nhỏ đen nhánh có nhụy hoa phấn nộn được che dấu, lúc đóng lúc mở mà thổ lộ ra mật thủy, hơn nữa sau khi bị anh nhìn, rõ ràng càng chảy nhiều hơn một chút. 
"Không cần nhìn chằm chằm..." Giang Tiểu Âm duỗi tay muốn che tiểu huyệt đơn độc bị bại lộ ra bên ngoài của mình. 
"Không cần?" 
Khúc Cẩn một tay giữ chặt hai tay cô lại, một tay khác khảy âm đế đã cương cứng của cô hỏi ngược lại: "Thật sự không cần sao? Tao huyệt đã thèm đến chảy nước miếng." 
"A... Đừng nhéo..." Âm đế bị nhéo đến khoái cảm làm Giang Tiểu Âm ngồi ở trên bàn vặn vẹo mông, tiểu huyệt của cô đã bắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-tinh-duc-thien-su/205345/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.