"Em sẽ dùng cả đời của em để bảo hộ cô ấy, cho nên chị, xin chị giao Tiểu Âm cho em đi! Tội nghiệt đều do em mà ra, em sẽ gánh vác một mình!"
Này này?
Giang Tiểu Âm đen mặt đặt đóa cúc non xuống trước mộ của mẹ, cả người đều tản ra hơi thở không biết nên nói cái gì.
"Mẹ tôi sẽ đánh gãy chân cậu nhỏ đó."
Mắng một câu, cô vừa vuốt ve Tiểu Nhạc vừa nói với Trương Sư Lễ: "Cậu nhỏ, hiện tại tôi đang cùng Tô Nghi Tu ở bên nhau, chúng ta coi như cái gì cũng chưa từng phát sinh không được sao?"
"Tô Nghi Tu không tốt."
"......"
"Tiểu Âm, là em tự nguyện cùng bọn họ... Hay là..."
Trương Sư Lễ vẫn không muốn tin tưởng Giang Tiểu Âm là tự nguyện cùng 2 người đàn ông làm loại chuyện này, có lẽ cũng là tình huống anh lúc này đây gặp phải. Nếu như vậy, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, anh cũng đều có thể tiếp thu.
"Tôi tự nguyện." Giang Tiểu Âm đứng dậy nhìn bia mộ: "Cho nên tôi không tốt như anh vẫn nghĩ. Đi làm chuyện anh muốn đi, cách tôi xa một chút, một ngày nào đó anh sẽ quên tôi."
"Không."
Anh không chút do dự liền cự tuyệt đề nghị của Giang Tiểu Âm.
"Tiểu Âm, hiện tại tôi cũng chỉ có em." Trương Sư Lễ đứng lên, lúc này không để ý Giang Tiểu Âm cự tuyệt mà ôm chặt lấy cô: "Tôi đã không bảo vệ được chị gái, bây giờ tôi nhất định phải bảo vệ em."
Người đàn ông đang run rẩy, có vẻ sợ hãi cô không màng tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-tinh-duc-thien-su/1280788/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.