Edit: Sún
Beta: Ami
Hai người đối mặt nhìn nhau lại không biết nên nói cái gì nên vẫn duy trì tư thế này đối diện nhau.
Thời gian trôi qua vài phút, cảm thấy mình cần nói cái gì đó, Trương Sư Lễ nuốt nuốt nước miếng, lắp bắp mà nói: “Em... Em... Đọc số tài khoản ngân hàng của em? Tôi lập tức chuyển khoản cho em....”
A phi! Anh đang nói cái gì vậy?!
Uy ——
Giang Tiểu Âm vốn định nhấc chân đá hướng Trương Sư Lễ, nhưng một chút lực độ để nâng chân cũng đều không có, cái loại cảm xúc cào nhẹ này ngược lại giống như cô dùng chân quyến rũ đàn ông. Cái mũi dần dần ngửi được một mùi hương có chút kì dị và cũng có chút quen thuộc, giống như cô đã ngửi qua ở đâu đó.
“Tiểu Âm?” Trương Sư Lễ đặt tay lên trán Giang Tiểu Âm bởi vì thấy ánh mắt cô có chút tan rã: “Có phải em có chỗ nào không thoải mái không?”
Bàn tay ấm áp của người đàn ông dán lên da thịt Giang Tiểu Âm mang theo vài tia điện lưu làm cô bật tiếng rên rỉ.
"Ưm——"
Tiếng rên rỉ này doạ tới Trương Sư Lễ, cũng doạ luôn chính Giang Tiểu Âm.
“Tiểu Âm, vừa rồi là tôi đang nổi nóng.” Trương Sư Lễ đỏ mặt nhanh chóng từ trên giường bò dậy: “ Thực xin lỗi... Tôi không nên đánh em, lại còn nói lời bậy bạ như vậy... Em muốn đánh tôi hay mắng tôi như thế nào cũng được!”
Ngàn vạn lần đừng phát ra âm thanh này, anh sẽ không nhịn được mà làm ra những chuyện đáng chê trách.
Thật lạnh... Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-tinh-duc-thien-su/1280784/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.