Trời hơi âm u, giống như muốn mưa, lại giống như sự u ám sa sút của mặt trời bị ép xuống lúc hoàng hôn.
Nghê Lam bị khói mù vây quanh, cô vừa gấp vừa tức, “Âu Dương, tay bắn tỉa chạy rồi. Đường đi bộ hướng nam. Áo màu xanh thẫm, đeo một ba lô đen lớn. Tiểu Hồng trúng đạn rồi, cần xe cứu thương.” Nghê Lam vừa gọi vừa tính đường lui, tìm chỗ ẩn mình, tránh bị đối phương bắn đột ngột.
Bên Âu Dương Duệ lập tức điều động nhân viên, sắp xếp tuyến đường ngăn chặn tay súng.
Trước McDonald, Tiểu Hồng có phần kinh ngạc không dám tin nhìn Hàn Châu, cô rất đau, người hơi rét run, nhưng tim lại nóng. “Em xin lỗi, em xin lỗi, em không biết lại thành như vậy.”
“Đừng nói chuyện.” Sau lưng Hàn Châu cũng đau nhức, áo chống đạn cứu anh một mạng nhưng lực viên đạn vẫn khiến anh bị thương. Anh nhẹ nhàng lật Tiểu Hồng lên, trên người cô toàn là máu. Anh nhìn thấy vết thương bên eo cô, nhưng phía trên bụng gần ngực cũng có máu. Anh ấn mạnh vào hai vết thương, ngăn máu chảy: “Đừng nói, đừng nói, không sao, không sao.”
Tiểu Hồng không còn sức lực nói chuyện, nhưng đầu cô còn tỉnh táo, cô còn nhớ rõ xảy ra chuyện gì. Cô chỉ tay vào bên trong McDonald: “Cẩn, cẩn thận…”
Tiểu Hồng còn chưa dứt lời, Hàn Châu đã thấy.
Một người đàn ông đầu dính máu xông ra khỏi McDonald, đám người xung quanh sợ hét lên.
Người đàn ông kia nhìn thấy Tiểu Hồng và Hàn Châu ở trên đất, hắn ghìm bước chân lại, móc súng ra, hiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-tham-tu-nhi-lam-than/934843/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.