Dương Đức hoảng hốt la lên, muốn chạy tới ôm chân đưa Quản Hoài xuống. Thẩm Hoa vội quát: “Đừng đụng vào, ông ta tắt thở rồi.”
Dương Đức sững sờ.
Thẩm Hoa lại nói: “Tắt thở lâu rồi. Bảo vệ kỹ hiện trường, gọi pháp y tới.”
Lúc này Dương Đức mới tỉ mỉ quan sát, quả nhiên màu da đã khác thường rồi. Dương Đức thấy buồn nôn, không nhịn được, vọt ra ngoài phòng nôn một trận
Hơn hai mươi ba mươi năm về trước, vì vụ án buôn người mà trấn Lâm Thủy nổi tiếng khắp nước, nhưng về sau trong trấn phổ biến pháp luật, cũng tổ chức nâng cao năng lực đội ngũ chấp pháp, nghiêm khắc chỉnh lý nhiều năm, lại điều chỉnh phương hướng phát triển kinh tế, cuộc sống của mọi người tốt hơn, tập tục của cả trấn đều thay đổi
Hiện tại ở trấn Lâm Thủy vẫn có trộm vặt móc túi đánh nhau, nhưng án mạng thì cả mấy năm nay không thấy.
Sau khi Dương Đức lao ra ngoài, Thẩm Hoa gọi điện thoại cho hai đồng nghiệp cùng đến điều tra trấn Lâm Thủy với mình, kêu bọn họ một người đi tìm cảnh sát địa phương tới, một người lên phòng hồ sơ cục cảnh sát của trấn niêm phong hết toàn bộ hồ sơ Quản Hoài từng xử lý điều tra trước đây, cẩn thận không để người khác trộm mất.
Dặn dò xong xuôi thì Dương Đức cũng ói xong, cố gắng đi vào.
Thẩm Hoa không bình luận gì anh, chỉ thúc anh gọi đồng nghiệp tới bảo vệ hiện trường, phải điều tra xung quanh, còn phải tìm pháp y tới kiểm tra thi thể. Thẩm Hoa vừa nói vừa cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-tham-tu-nhi-lam-than/934825/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.