Thiều Khuynh Tri nhướn mày: “Khai Minh là thần thú canh giữ cổng thiên giới, đương nhiên phải xuất hiện, có gì đáng ngạc nhiên?”
Cộng Công dại ra, một lát sau đột nhiên bừng tỉnh, vội vàng ôm hộp đồng chạy ra ngoài. Thiều Khuynh Tri ném búa lên không trung, Bàn Cổ phủ (búa) lập tức biến lớn gấp mười lần, như tảng đá lớn treo trên đầu.
“Sao ngươi có thể điều khiển Bàn Cổ phủ?!”
“Bạch Trạch tinh thông vạn vật, phụng sự cổ thần, ngươi nghĩ bao nhiêu năm qua nhân giới chỉ cần có minh quân là nghiễm nhiên sẽ thái bình? Khi trời đất bị tách ra khỏi cõi hỗn độn, Bàn Cổ phủ bổ đôi trời đất, bổ ra một đạo linh khí, khí nặng xuống thành đất, nhẹ lên thành trời, cung cấp cho vạn vật sinh khí, điều khiển bốn mùa mưa nắng, hình thành quy luật tuần hoàn thế gian. Khi mọi thứ đã tự cân bằng, cỗ linh khí kia dần thoát ra khỏi thế gian, tụ lại thành một linh hồn, chính là nguyên thần của Bạch Trạch. Ta là do trời đất vạn vật tạo thành, là trật tự của nhân gian. Trước khi ẩn thân vào hư vô, Bàn Cổ đại thần đã giao Bàn Cổ phủ cho ta, nếu gặp tên nào quá ngông cuồng, thì lấy ra bổ nát đầu hắn.” Thiều Khuynh Tri hờ hững nhìn Cộng Công, trên người y tản ra cảm giác áp bức uy nghiêm.
Sắc mặt Cộng Công càng ngày càng vặn vẹo, mang theo cả uất ức và không cam tâm.
“Ta nghĩ nói thế là đủ hiểu rồi. Các ngươi nếu đã không muốn ở lại thế gian, vậy đi vào hư vô, tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338109/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.