Cuối cùng Thiều Khuynh Tri vẫn quyết định tiếp tục dựa theo phương án đầu tư vào khu đất dự thầu mà Trịnh Mân đưa ra. Xét trên tổng thể lợi ích, dù được hay mất thì phía Vạn Vật không phải chịu tổn thất quá nhiều, còn về hợp tác tiếp theo, y muốn từ từ thăm dò ý đồ của đối phương.
Thước Cần thỉnh thoảng vẫn âm thầm phun tào boss nhà mình, nhưng cũng là cấp dưới của Thiều Khuynh Tri. Đối với người này, hắn có một loại tín nhiệm đặc biệt, không phải là cảm giác bộc phát mà là một loại tin tưởng vô thức từ trong tâm khảm. Người đàn ông này dường như có thể nhìn thấu tất cả, nếu như y đã muốn, tất cả đều sẽ nằm gọn trong lòng bàn tay y.
Hôm nay mẹ hiền thông báo sẽ đến thị sát hoàn cảnh sống của con trai một vòng, Thước Cần vừa tan làm đã vội vàng ba chân bốn cẳng chạy về, đã phải tìm ngõ ngách ít tắc nhất để đi rồi, ai ngờ lại kẹt trong một cái hẻm nhỏ. Con hẻm này chỉ đủ một chiều xe đi, không hiểu tên thần kinh nào lại đem xe đỗ chềnh ềnh ở ven đường, khe hở còn lại một cái xe ô tô có gấp đôi lại cũng không nhét qua nổi.
Tính tình thiếu gia vừa bị Thiều Khuynh Tri mài giũa cho phẳng phiu lại bắt đầu ồ ạt xông ra, hắn xuống xe, đá vào cốp xe kia một phát, gào lên với một nhà hàng có kiến trúc tương đối đơn giản bên cạnh: “Có người sống thì lăn ra đây cho tôi!”
Từ trong nhà hàng nhanh chóng “lăn”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-chu-tich-phi-nhan-loai/1338074/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.