Bữa trưa hôm nay, Đồ Tiểu Ninh thấy căng tin nhiều người đến bất ngờ, tay cầm khay đồ ăn tìm chỗ ngồi xuống với mấy đồng nghiệp, cô ăn một ngụm canh trước.
“Ấy? Sao tôi thấy đồ ăn bữa nay ngon hơn hay sao á?” Đồ Tiểu Ninh thấy không chỉ có thịt viên sốt tương đỏ, mà còn có trứng trong canh cà chua.
“Đương nhiên rồi, địa điểm cũ của Cục quản lý ngân hàng dời đi, toà nhà mới đang được tu bổ. Ngân hàng của chúng ta có tính giác ngộ cao, dành ra tầng 12 - 15 cho bọn họ mượn làm nơi làm việc tạm thời, sau này người ta còn dùng chung căng tin với chúng ta, món làm cho mấy vị quản lý ăn thì tất nhiên phải ngon rồi.” Một đồng nghiệp nói với cô.
Đồ Tiểu Ninh đã hiểu, ra là vậy.
“Cho nên, người mà có thể làm quản lý, thì EQ người thường không thể so sánh được đâu.” Đồng nghiệp vừa ăn đồ ăn vừa cảm thán.
Đồ Tiểu Ninh gắp nửa viên thịt sốt tương đỏ vào bát, vậy có phải sau này ngày nào cũng được ăn thịt không?
“Nè nè!” Đồng nghiệp bỗng dùng cánh tay đụng vào người cô, xém chút làm viên thịt của cô rớt xuống.
Đồ Tiểu Ninh lườm đồng nghiệp một cacis, chỉ thấy cô ấy đang nhìn đâu đó với ánh mắt sáng rực.
Cô nhìn theo hướng nhìn của đồng nghiệp thì thấy cái người đã gặp sáng nay.
Căng tin huyên náo, xung quanh người người qua lại, anh tự nhiên đút một tay vào túi quần, đứng trong đám đông và nói chuyện với đồng nghiệp. Cà vạt trên áo sơ mi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/215061/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.