Bốn năm sau…
Đồ Tiểu Ninh vừa được thăng lên chức quản lý dịch vụ khách hàng cấp cao, hiện giờ cô đang là người có sức ảnh hưởng lớn ở DR. Ngày nào cô cũng bận tối tăm mặt mũi, đến mỗi cô muốn ngủ luôn trong ngân hàng. Đang bận thì chuông điện thoại reo lên, cô vừa nhìn vào màn hình hiển thị cuộc gọi bỗng thấy mềm lòng.
“Mẹ ơi.” Một giọng nói nhẹ nhàng và siêu dễ thương vang lên ngay khi cô vừa bắt máy.
“Mẹ nghe đây con yêu.” Cô dịu dàng nói.
“Khi nào mẹ mới về?” Cô con gái ba tuổi đã biết tự mình gọi điện thoại cho mẹ.
“Mẹ đang đi làm, lát tan sở mẹ về.” Cô dỗ dành con gái.
“Vậy thì cha về nhà đi.”
“Cha con cũng đang đi làm mà.”
“Con không muốn cha mẹ đi làm.” Cô bé nhõng nhẽo.
“Cha mẹ phải đi làm mới mua nhiều đồ chơi và váy đẹp cho con chứ. Con không thích đồ chơi với váy đẹp sao?”
Cô bé thông minh vừa nghe đến đồ chơi và váy đẹp thì suy nghĩ lại, cô bé quay ngoắt 180 độ: “Vậy cha mẹ cứ đi làm đi.”
Đồ Tiểu Ninh nhìn đồng hồ rồi dỗ dành con gái mình lần nữa, “Vậy thì mẹ đi làm nhé, con phải nghe lời bà ngoại nha, tối nay mẹ sẽ mang về cho con một món quà nhỏ, chịu chưa?”
“Dạ vâng.”
“Ngoan quá, vậy con hôn mẹ đi.”
“Moah ~ Con cũng muốn mẹ hôn con.”
“Moah… moah… moahhhh…”
“Tạm biệt mẹ.”
“Bye bye con yêu.”
Cô cúp điện thoại xong mới nhận ra cả phòng làm việc đều đang nhìn cô, Hứa Phùng Sinh cười nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172828/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.