Chuyện Kỷ Dục Hằng đi tổng bộ dường như không ai trong ngân hàng biết, hôm sau đi làm Triệu Phương Cương còn đang hỏi sao cả một ngày trời không thấy sếp xuất hiện, cũng không trả lời tin nhắn WeChat.
Đồ Tiểu Ninh nghĩ lẽ nào không phải là chuyện công việc sao? Nếu không sao ngay cả Triệu Phương Cương cũng không biết?
Buổi tối tan tầm cô gửi tin nhắn WeChat cho mẹ nói hôm nay sẽ về nhà ngủ lại, sau đó đi tới bệnh viện thăm mẹ chồng.
Hôm nay trạng thái tinh thần của mẹ chồng cô cũng khá tốt lắm, thấy cô đến rất vui vẻ, không muốn hộ công đút cơm cho bà ăn, mà muốn cô đút, nhõng nhẽo như một đứa trẻ.
Đồ Tiểu Ninh nhẫn nại ngồi xuống cầm chiếc muỗng lên.
Tầm mắt mẹ chồng cô vẫn đang nhìn chăm chú vào cánh cửa phòng bệnh, Đồ Tiểu Ninh nhìn theo sang, cánh cửa phòng bệnh vẫn khép kín, chỉ có một vài cơn gió thổi qua, khẽ rung cánh cửa.
Đồ Tiểu Ninh cầm khăn giấy lau khóe miệng cho bà, nói cho bà biết, “Mẹ, Dục Hằng hai ngày nay phải đi công tác, khi nào anh ấy về sẽ đi thăm mẹ.”
“À……” Bà cũng không nói gì, nhưng ánh mắt bà lại buồn bã ảm đạm.
Đồ Tiểu Ninh biết bà rất mất mát, trong lòng cô cũng cảm thấy khó chịu, lại múc một muỗng cháo đút cho bà, nhưng bà lắc đầu không muốn ăn.
“Vậy con gọt trái cây cho mẹ nhé?” Đồ Tiểu Ninh nhẹ nhàng hỏi.
“Mẹ không ăn đâu, mẹ muốn nằm nghỉ ngơi một chút.”
Bà nhẹ giọng nói, có chút buồn ngủ rồi.
Đồ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172812/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.