Đồ Tiểu Ninh nhìn đi nhìn lại chiếc đồng hồ kia không biết bao nhiêu lần, nâng niu như báu vật.
“Đây là mặt đồng hồ 31mm, anh nghĩ dáng người em cao, mặt đồng hồ to hơn chút khi đeo sẽ hợp hơn.” Kỷ Dục Hằng giúp cô mở chốt đồng hồ rồi đeo lên giúp cô, đồng hồ đeo tay không to không nhỏ cũng vừa hợp.
Mặt đồng hồ màu xanh ngọc dưới ánh đèn cực kì chói mắt, theo như lời anh nói, thật sự rất thích hợp với cô.
Cô không nỡ dùng tay lau, sợ lưu lại dấu vân tay, “Nhưng chiếc đồng hồ này hơi đắt quá rồi, bình thường em cũng không đeo được.”
“Chắc chắn sẽ có dịp cần dùng tới mà.”
Đồ Tiểu Ninh nhìn chiếc đồng hồ màu xanh ngọc tương tự trên cổ tay anh, lòng cảm thấy thật ấm áp, cô đưa tay của mình đưa so với tay anh, thật sự giống như đồng hồ cặp vậy.
“Vẫn là anh đeo càng thể hiện rõ khí chất.” Cô nói.
Anh kéo cô qua, để cô ngồi lên chân mình, cô ôm lấy cổ anh.
“Cảm ơn chồng, món quà đắt như vậy…
Anh vuốt cằm cô, “Em cũng là vợ của giám đốc ngân hàng cơ mà.”
Trong lòng Đồ Tiểu Ninh khẽ rung rinh, tiến đến hôn anh, anh không chần chừ ôm lấy cô tiến về phía phòng ngủ.
Lúc anh mở ngăn kéo hộc tủ đầu giường ra, Đồ Tiểu Ninh phát hiện bên trong chỉ còn vài cái nữa.
Tần suất của bọn họ có vẻ nhiều lên rồi, Đồ Tiểu Ninh bám lấy lưng anh, “Chồng à, có phải mỗi ngày anh đều rất mệt không?”
“Mệt cái gì?” Anh đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172806/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.