Buổi tối Đồ Tiểu Ninh liên lạc với Lăng Duy Y, nói với cô ấy hôm nay đã gặp một anh chàng đồng nghiệp rất đẹp trai, hỏi cô ấy có muốn làm quen không.
“Cần chứ! Mặc kệ anh ta có đẹp trai hay không, chỉ cần là đàn ông là được!” Lăng Duy Y còn thẳng thắn hơn cô nghĩ.
“Trước đây không phải cậu còn nói ít nhất phải coi cho được sao? Sao bây giờ lại hạ thấp tiêu chuẩn xuống rồi? Chỉ cần là đàn ông là được?”
“Dù sao đã có cậu giúp tớ thăm dò rồi, tớ tin tưởng mắt lựa chọn đàn ông của cậu.” Lăng Duy Y nói.
Đồ Tiểu Ninh ho khan một tiếng, “Nếu cậu không có vấn đề gì, vậy ngày mai tớ sẽ giúp cậu hỏi người ta nhé? Mũi tên đã bắn ra sẽ không quay lại được, đến lúc đó nếu như người ta còn độc thân mà đồng ý thì cậu phải đi gặp mặt, không được lâm trận bỏ chạy đâu đó.”
“Cậu cho rằng tớ là cái người ở ký túc xá đó sao? Lăng Duy Y tớ là loại người đó sao? Đừng lo lắng, tớ nhất định giữ lời.”
Vừa chuyển chủ đề cô ấy lại nói về Đồ Tiểu Ninh, “Tớ nói cậu này, nếu chỉ số thông minh của cậu cũng như ánh mắt tinh tường của cậu khi chọn đàn ông thì tốt rồi, xem một buổi biểu diễn cũng bị người ta lừa, uổng công là một nhân viên ngành tài chính đấy, tớ thật xấu hổ thay cho cậu.”
Lại nhắc chuyện không nên nhắc, Đồ Tiểu Ninh thở dài, “Bạn thân à, cậu lại xát muối vào tim tớ rồi, tớ đã đủ đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phong-an-hon/1172787/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.