Nói thật thì ngay từ lúc Vu Kính vừa đề cập tới chuyện người nào đó ở trong núi Tĩnh với tôi, tôi đã bắt đầu liên tưởng tới hình ảnh giữa nơi núi rừng hoang vu có một hang động nằm sâu hun hút dưới chân vách đá dựng đứng cao sừng sững nọ, ngụ ở bên trong là một vị cao nhân toàn thân khoác lên bộ y phục trắng toát như tuyết, từng cử chỉ giơ tay nhất chân đều khiến người ta phải sợ hãi. Chưa dừng ở đó, tôi lại còn mơ mộng tới viễn cảnh thắng lợi của bản thân khi thuyết phục được vị ẩn sĩ từ lâu đã xa rời thế tục kia đồng ý xuất sơn cứu người sau khi đã vượt qua hàng loạt những thử thách gian lao khốn khổ, mà xét về độ khó thì tuyệt đối sẽ không thua kém những gì Đường Tăng đã gặp phải trong quá trình đi đến Tây Thiên thỉnh kinh khi xưa đâu, ấy là chưa kể tới việc tôi còn phải làm việc đó trong tình trạng thiếu vải nữa nha…
Chỉ mới nghĩ thôi đã khiến tôi thấy mình thật có khí khái anh hùng cùng với tinh thần hi sinh vì nghĩa lớn rồi, tuy rằng sau khi hết xây xẩm mặt mày rồi mới phát hiện ra rằng hoá ra núi Tĩnh kia cũng chỉ là một trái núi bé tẹo mà thôi, hơn nữa còn nằm kế cận một cái thị trấn nữa lại phát hiện ra rằng bọn trẻ trong trấn đứa nào đứa nấy đều khoái kéo nhau lên núi vui chơi, tận dụng bãi cỏ nơi đây mà thả bò, chăn dê, thả heo, chăn gà túa lua xua lại phát hiện ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-phai-nem-du-mui-den-dui/58226/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.