Từ ngày đó đến nay đã trôi qua một tháng.
Vệ Tiểu Hoa không trả lời được, các nàng cứ thế như xa như gần. Vẫn ăn uống sinh hoạt như trước, có điều Đổng Vân Nhu nhất quyết không cho Vệ Tiểu Hoa ôm nàng. Các nàng chung quy có một tầng khoảng cách chắn ngang.
Đổng Vân Nhu tức giận ôm một bụng hỏa khí. Nhưng khi nhìn thấy Vệ Tiểu Hoa tâm trạng càng ngày càng xuống dốc, rầu rỉ không vui. Gương mặt luôn luôn mang theo tươi cười kia hiện tại chẳng còn. Trong lòng Đổng Vân Nhu tức giận tiêu tan đi phân nửa. Có khi nàng mềm lòng muốn buông khí giới đầu hàng, muốn nhào vào trong lòng ngực ai đó nói ra hết thảy, thân thể nàng rất nhớ những cái ôm áp vuốt ve của Vệ Tiểu Hoa. Đổng Vân Nhu kiềm chế lại nổi lòng của mình, không thể như vậy, nàng có thể nhẫn.
Cổ nhân thường nói: Cái gì càng dễ dàng có được thì càng không trân trọng.
Vệ Tiểu Hoa cả tháng nay cứ vay trong đầu câu nói của Đổng Vân Nhu. Nàng ấy muốn kết hôn lần nữa, chỉ là chưa có đối tượng. Lòng nàng khó chịu, bất an vô cùng. Vệ Tiểu Hoa cứ mỗi lần thấy Đổng Vân Nhu muốn đi ra ngoài, nàng liền tìm đủ cớ giành đi, để Đổng Vân Nhu ở nhà. Nàng biết đây không phải biện pháp lâu dài, nhưng nàng rất buồn bực bất an. Sợ hãi một khi Đổng Vân Nhu gặp được nam tử tuấn tú nào đó...
Vệ Tiểu Hoa cũng thấy mình rất ấu trĩ, nàng thật muốn nhốt Đổng Vân Nhu trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhu-tieu-hoa/2846609/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.