Editor: Chúi Ú
Những lời Lâm Hiểu Đông nói hôm đó khiến Cố Hi có chút lo lắng.
Nếu nói về người hiểu rõ Lâm Hiểu Đông nhất, chắc chắn là Lâm Hạ Miên - người sống chung với cậu từ nhỏ.
Vì vậy Cố Hi quyết định tìm đối phương để nói chuyện.
Sáng nay, trước khi đi làm, hắn còn đặc biệt hỏi một câu: “Hiểu Đông, em trai em thích ăn món gì?”
Lâm Hiểu Đông cầm đũa đang định gắp bánh bao nhỏ dừng lại một chút, nhưng rất nhanh cậu liền dùng giọng nói nhẹ nhàng để che giấu: “Khẩu vị của Hạ Miên tương đối thanh đạm, thường không ăn đồ quá cay. Có chuyện gì sao?”
“Không có gì, tối nay anh muốn mời cậu ta ăn một bữa cơm.”
Lâm Tiểu Đông giống như vô tình hỏi: “Em đi cùng anh nhé?”
“Em trai em không thích ăn đồ cay, cậu ta không thể ăn theo khẩu vị của em được,” Cố Hi ăn xong, lấy khăn giấy lau miệng một chút, đứng lên đi đến trước mặt cậu, “Cuối tuần có thời gian, anh dẫn em đi ăn lẩu.”
Cố Hi nghe nói, lúc trước Lâm Hiểu Đông ở nhà, đồ ăn cơ bản đều nấu theo khẩu vị của Lâm Hạ Miên. Lâm Hiểu Đông không kén chọn, khẩu vị nào cũng ăn được, nhưng hắn không muốn em ấy đi ăn chung với mình nên hắn đành phải làm vậy.
Thanh niên nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng, rũ đôi mắt xuống, vẻ mặt có chút mất hứng.
Nhưng thường lệ, cậu chu đáo giúp Cố Hi thắt cà vạt.
Sau đó, về lại chỗ ngồi của mình, bưng chén lên an tĩnh mà ăn sáng.
“Em không đi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-sau-khi-chet-toan-bo-deu-hoa-tang/1150365/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.