Tại sao Úc Hữu Minh lại ở đây, mà Nghiêm Dực Lẫm vẫn còn đang ** cậu đấy! Xong đời, giải thích kiểu gì cũng không được.
"Em... Cái này... Em, anh... Cái... Ưm..."
Khuôn mặt ấp úng đỏ bừng không nói được câu nào hoàn chỉnh. Nghiêm Dực Lẫm ở phía sau trực tiếp bóp cằm rồi bắn vào khuôn miệng nhỏ nhắn của Trà Thư.
"Đưa lưỡi ra." Trà Thư ngoan ngoãn đưa cái lưỡi hồng hào ra, chiếc lưỡi to của Nghiêm Dực Lẫm liếm láp hết dòng nước thơm ngọt trong miệng cậu.
Y đặt một cánh tay ôm chặt vai Trà Thư rồi ôm cậu vào lòng, sau khi họ ngừng hôn, khóe miệng cậu chảy xuống nước miếng trông thật dâm đãng, phía dưới một vũng nước dâm lầy lội làm ướt cả chiếc quần đen. Toàn thân cậu căng tràn sức quyến rũ khó cưỡng, giống như bông hồng tỏa ra hương thơm nồng nàn hấp dẫn người đến hái.
"Tôi và bạn trai làm gì cũng không liên quan đến cậu. Nếu không muốn bị đấm sưng mặt thì cút ra ngoài." Nghiêm Dực Lẫm đã biết chuyện đó từ lâu nên thẳng thừng đối đầu trực diện với anh, trước giờ y vẫn luôn gai mắt việc anh thường xuyên bám dính lấy Trà Thư.
Nghiêm Dực Lẫm vừa mới nói cái gì, bạn trai.... Hai... Hai bạn trai gặp nhau... Trà Thư chỉ cảm thấy đầu óc quay cuồng, vội vàng đứng dậy muốn chạy trốn.
Nghiêm Dực Lẫm ôm chặt cậu hơn, còn chạm vào hoa huy*t đang chảy nước của cậu, "Thư Thư... Em thấy anh rất xấu xa khi làm chuyện đó trước mặt bạn cùng bàn của em à... Hay là... Em không muốn bị hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-khong-de-lam/258192/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.