Ra khỏi đại sảnh Ý Thanh Điện, nô tài bên cạnh Thái Tử Hạ Tử Sâm lập tức đưa hắn chiếc khăn tay.
Hứa Quyết Minh đã đi rồi, đi phía trước phụ ngôn: "Thái Tử điện hạ mời ta tới xem vở kịch này, hạ màn sợ là còn sớm, sắc trời đã tối, thảo dân cáo lui."
Hạ Tử Sâm sắc mặt như thường, chỉ dùng lực lau tay chạm qua Hạ Thiên Tiếu.
Bọn thái giám thức thời cúi đầu, không dám nhìn nhiều.
Một lát sau, khăn rơi xuống, Hạ Tử Sâm không nhịn được, dùng chân hung hăng di chiếc khăn tay.
"Đi." Hắn trầm giọng nói.
Mấy nô tài liền cúi đầu, kinh hồn táng đảm mà theo hắn hồi cung.
Cùng lúc đó, Hạ Thiên Tiếu tự mình đích thân tiễn đức Phật đi, cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Có không gian riêng, thần kinh căng thẳng của Hạ Thiên Tiếu mới có thể hoạt động, hắn sắp xếp cốt truyện tiếp theo sẽ diễn ra trong cuốn sách.
Lúc trước hắn có hoàng đế thiên vị, những người khác dù không thích hắn cũng phải làm bộ như có quan hệ tốt với hắn.
Cho nên hoàng đế sủng ái chính là bảo hộ của hắn, trong khoảng thời gian ngắn vô địch.
Nhưng nếu hắn mất đi bảo hộ, Thái Tử sẽ liền hiện nguyên hình, những người đó cũng sẽ không tiếp tục chịu đựng hắn.
Theo dòng suy nghĩ này, hắn cùng hoàng đế chỉ cần giữ tốt mối quan hệ tốt là đủ, nhưng còn có một tầng tai hoạ ngầm khác —— hắn căn bản không phải con ruột của hoàng đế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nhan-me-han-khong-lam/2832776/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.