Trong phòng làm việc của Tạ Cảnh Chi chỉ có một mình anh.
Tôi và anh bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Anh chỉ chỉ màn hình máy tính, mở miệng trước:
“Vừa mới nhận được, phòng giáo vụ sắp xếp lớp dạy.”
“Học kỳ sau, lớp của em cần chọn môn của tôi.”
Tôi ngẩn người.
Anh nói chuyện này với tôi làm gì?
…Không phải thật sự muốn vạ lây chứ?
Thấy vẻ mặt tôi căng thẳng, anh cười cười:
“Em đừng lo, tôi chỉ nói một tiếng với em thôi.”
Tôi ngơ ngác gật đầu:
“Vậy…”
Lời còn chưa dứt, anh đột nhiên thở dài:
Hơn nữa, tôi thật sự rất nhớ chị của em.”
“Không có cô ấy ở đây, cảm giác cuộc sống rất tẻ nhạt vô vị.”
Tôi lập tức càng căng thẳng hơn:
“Thầy… Thầy thích chị ấy như vậy sao?”
Tạ Cảnh Chi nhìn tôi, nghiêm túc gật đầu:
“Tôi rất thích cô ấy.”
“Chị của em có thể cân nhắc quay lại với tôi không? Cái gì tôi cũng đáp ứng được hết.”
Chân tay tôi luống cuống:
“Chuyện này... Ừm... Chắc chị ấy có suy nghĩ riêng của mình…”
Anh quan sát vẻ mặt của tôi:
“Nếu như, tôi nói là nếu như.”
“Nếu chị của em vì sự khác biệt về thân phận mà chia tay... Cô ấy có thể thương lượng với tôi một chút được không?”
Đồng tử tôi chấn động.
Anh cũng biết chuyện này ư?
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh:
“Em không biết, ài, em không thể can thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguyet/3742747/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.