🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ở Lâm phủ ba năm ta hiếm khi ra cửa, nhưng có một lần ta cùng Lương Cát đi ra ngoài thì ngoài ý muốn gặp được cha mẹ của Lương Cát. Hai người không biết ta là chủ tử của hắn nên rất niềm nở mà mời ta đến nhà bọn họ ăn cơm.

Ta dựa vào ký ức và tìm được đến nhà của Lương Cát một lần nữa, lại phát hiện nhà hắn trống không như là đã lâu không có ai ở.

"Ngươi tìm ai?"

Có lẽ là do ta ở đứng trước cửa nhà Lương Cát lâu nên cách vách có người tới hỏi ta. Ta há miệng thở dốc vì mất bình tĩnh, chần chờ hỏi: "Gia đình trước ở đây giờ đi đâu rồi ạ?"

Người nọ đáp ta, "Dọn đi rồi, chuyển từ lâu rồi, con thứ hai nhà bọn họ qua đời, lễ tang xong xuôi liền đi, ngươi có quan hệ gì với nhà bọn họ?"

Lễ tang?

Lương Cát thật sự đã chết sao?

Trong khoảng thời gian ngắn ta nói không nên lời gì, chỉ có thể xua xua tay đối đáp lung tung, sau đó xoay người vội vàng rời đi. Ta vốn đến đây một mình, không mang theo bất cứ một tùy tùng nào nên lúc này ta chẳng biết nên đi đâu, cứ lang thang không có mục tiêu mà đi trên phố.

Cho đến khi ta thiếu chút nữa bị xe ngựa chạy nhanh đụng phải, bên cạnh đột nhiên có một bàn tay kéo ta qua.

"Không sao chứ? Có bị thương không?"

Rõ ràng ta nghe được thanh âm của người nọ nhưng ta lại không trả lời.

Người đó yên lặng nhìn ta một hồi, sau đó lôi kéo ta

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ngai-toi-tam-thu-trong-sinh/777851/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.