Lâm Trọng Đàn chắc chắn cố ý, hắn cố ý muốn ta mất mặt. Vì sao ta cứ bị đối xử tệ như vậy chứ, Lâm Trọng Đàn lớn lên đẹp mắt, bọn họ vì sao không bắt nạt Lâm Trọng Đàn đi?
Không dám ư?
Tại sao lại không dám?
Ta đại khái thật sự uống say, trong đầu hỗn loạn nghĩ không ra, nhưng luôn có ý niệm muốn báo thù. Phụ thân coi trọng Lâm Trọng Đàn, mẫu thân yêu thương Lâm Trọng Đàn, huynh trưởng vì Lâm Trọng Đàn mà nói ta tâm địa bất chính, hai đệ đệ cũng thân với Lâm Trọng Đàn hơn ta...... Không ai yêu thích ta, bọn họ chỉ đều thích Lâm Trọng Đàn thôi.
Đến cả mấy công tử con nhà quý tộc kia cũng vậy, bọn họ chỉ coi ta như kỹ tử mà dâm loạn, ngược lại với Lâm Trọng Đàn thì kính trọng.
Lâm Trọng Đàn, lúc nào cũng Lâm Trọng Đàn.
Chắc chắn là tại Lâm Trọng Đàn nên ta mới lưu lạc đến nước này.
Ta muốn trả thù hắn.
Lâm Trọng Đàn bị ta bỗng nhiên áp đảo nên thân thể rõ ràng cứng đờ, lập tức muốn đẩy ta ra, nhưng ta lợi dụng trọng lượng thân thể mình mà gắt gao đè nặng hắn, không cho hắn phản kháng. Cánh môi lộ ra mùi rượu của ta càng được nước lấn tới mà càn quấy trên mặt hắn. Những người đó không dám khinh nhục Lâm Trọng Đàn sao?, Vậy để ta khinh nhục.
Không phải lần trước hắn còn niết eo ta sao? Ta cũng muốn làm như vậy, không những thế ta còn muốn càn rở hơn.
Lâm Trọng Đàn mặt lạnh lạnh, lúc dán lên có chút thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ngai-toi-tam-thu-trong-sinh/777824/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.