🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người ngồi bên cạnh giường bị ta làm cho giật mình, đồng tử hắn hơi co lại, mặt lộ vẻ lo lắng nhìn ta.



"Chủ tử." Tống Nam nắm chặt khăn trong tay, giọng nói rất nhỏ, "Nửa đêm người hơi sốt nhẹ, thuộc hạ không yên tâm nên mới...... Mới tiến vào kiểm tra."



Nhìn thấy người nọ là Tống Nam, bàn tay đang nắm chặt góc áo hắn của ta dần dần buông ra.



Thật sự giọng nói ta vừa nghe được là của Tống Nam sao?



Ta nghiêng đầu nhìn ra phía ngoài giường, ánh nến trên bàn lờ mờ, ngoài cửa sổ thì nhá nhem tối nên nhìn không ra là mấy giờ.



"Mấy giờ rồi?" Ta hỏi hắn.



Tống Nam đáp lời, "Đầu giờ Dần ạ."



Ta lật người qua, quay mặt vào trong tường, "Ta không có việc gì, ngươi đi ra ngoài đi."



Qua một hồi lâu ta mới nghe được tiếng quần áo sột soạt, Tống Nam đứng dậy đi rồi.



Ta giơ tay lau qua mặt, lông mi ta ướt, mu bàn tay ta khi chạm vào mặt cũng cảm nhận được hơi nóng. Tống Nam không gạt ta, ta có sốt nhẹ, nhưng hiện giờ ta không muốn gặp bất kì kẻ nào hết, kể cả là đại phu.



Hương an thần hãy còn cháy, ta lại bắt đầu buồn ngủ nên liền dứt khoát đứng dậy xuống giường. Dưới lầu là một dãy phố cũng coi như sầm uất, chỉ là lúc này sắc trời tối đen, trên đường không có một bóng người. Trong bóng đêm lờ mờ ẩn hiện lầu son nhà cổ, trong gió còn thoang thoảng một hương hoa mùa hè mà ta không biết

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ngai-toi-tam-thu-trong-sinh/1887116/chuong-102.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.