Trên đường trở về kinh thành, Tống Nam nói cho ta biết một số chuyện đã xảy ra khi ta không ở đây. 
Đã từ lâu hắn nhận ra có điểm khác thường, bởi vì ta không triệu kiến hắn, cho dù hắn chủ động đến gặp cũng toàn bị cung nhân chặn ở ngoài nói là do thân thể ta không khoẻ. Hôm qua là ngày nghỉ tắm gội, đang lúc hắn luyện võ thì có một mũi tên mang theo phong thư xuất hiện bắn trúng cọc luyện võ của hắn. 
Hắn gỡ thư xuống, trên thư nói ta đã không còn ở trong cung nữa, vị ở trong cung kia thật ra là giả. 
Tống Nam nửa tin nửa ngờ, mang cả thân tín theo đến chỗ hẹn, đến khi nhìn thấy ta rồi mới hoàn toàn tin tưởng những gì viết ở trên thư. 
Hiện giờ Hoàng Thượng đã nằm trên giường không dậy nổi, mọi việc lớn nhỏ trong triều đều do Thái Tử tạm thời xử trí, từ trong đến ngoài cung đều rất hỗn loạn. 
Ngày hôm trước còn phát sinh một sự kiện, có một vị quan đang đi kiệu trên đường thì bị nạn dân đụng phải xe dẫn tới xe ngựa bị đổ. Hắn lửa giận khôn nguôi nên liền giơ roi quất dân chạy nạn đó mấy cái. 
Dân chạy nạn đó vốn đã nhiều ngày chịu cảnh thiếu ăn thiếu mặc, bị quất mấy roi như vậy liền trụ không nổi mà ra đi. Nghe nói dân chạy nạn đó là một cậu thiếu niên mới chỉ mười ba mười bốn tuổi, những nạn dân khác đứng xung quanh tận mắt chứng kiến cảnh tượng kia, nhịn không nổi mà sục sôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ngai-toi-tam-thu-trong-sinh/1887106/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.