Trong giờ giải lao, Lộc Dữ Ninh cũng tới lớp.
Không giống như Lộc Dư An, Lộc Dữ Ninh thường xuyên phải tham gia nhiều cuộc thi khác nhau nên luôn vắng mặt trong giờ học.
Hôm nay Lộc Dữ Ninh đi cùng cha mình đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, hôm qua cậu ta lén lút từ bệnh viện về nên sắc mặt trông vô cùng nhợt nhạt và yếu ớt, rất đáng thương, nếu không kiên trì, Lộc Chính Thanh sẽ chưa bao giờ cho cậu ta đến trường.
Vừa đến lớp, các học sinh trong lớp đã tụ tập lại chào đón, thậm chí có cả các bạn nữ trong lớp cũng đặc biệt mang sữa nóng cho Lộc Dữ Ninh từ căng tin ra, lớp của bọn họ khá đặc biệt, phần lớn đều từ khi học cấp 2 lên thẳng, tình bạn đã nhiều năm không thể chia cắt, bên ngoài cũng rất gắn kết, Lộc Dữ Ninh nhỏ nhất lớp luôn là em út của mọi người.
Đặc biệt là sau khi biết ngày hôm qua cậu ta được đưa đến bệnh viện cấp cứu, có một số cô gái thậm chí còn đỏ mắt, dùng lời nói giễu cợt Lộc Dư An.
Lộc Dữ Ninh ngoan ngoãn nhấp một ngụm sữa, giải thích với mọi người: “Tôi không cẩn thận, không liên quan gì đến Dư An.” Hắn cẩn thận giải thích, cả buổi sáng lo lắng chuyện xảy ra trong nhà ăn sẽ khiến Lộc Dư An không vui, mái tóc xoăn cũng vì tâm trạng của chủ nhân mà trông có vẻ mờ mịt, đôi mắt như nai lo lắng lén nhìn Lộc Dư An, tưởng hành động của mình rất giấu giếm, nhưng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ngai-han-khong-lam/2806495/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.