Khi một người đã có ý định rời đi thì không ai có thể giữ lại. Nếu có thể thì cũng chỉ là nhất thời, cuối cùng sẽ có một ngày rời đi.
Huống chi là Lâm Úc đã mất hết hy vọng và chẳng còn gì cả.
Dẫu cho bác sĩ và y tá ngăn cản, cậu vẫn làm thủ tục xuất viện rồi rời đi.
Lâm Úc nghĩ khi phát bệnh sẽ rất thống khổ. Bất ngờ là ngoại trừ lúc ở bệnh viện thì sau này cậu cũng không cảm thấy quá đau, nhưng ngược lại cơ thể cậu càng lúc càng suy yếu.
Trong khoảng thời gian này, Lâm Úc không cảm thấy đau khổ mà ngược lại đây chính là thời điểm cậu cảm thấy hạnh phúc nhất trong cuộc đời mình.
Và cái ngày cậu ra đi cũng đến sớm hơn dự định.
-------
Khi Lâm Úc đang cầm cốc trà sữa nóng đứng trên du thuyền ngắm cảnh. Cậu đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng, hai chân yếu ớt và vô lực ngã xuống đất. Lâm Úc biết bản thân sắp phải rời đi.
Cái chết đến bình yên hơn cậu tưởng tượng. Nhưng hơi tiếc vì cậu còn chưa thấy bình minh trên biển.
Lâm Úc bình tĩnh suy nghĩ có lẽ cậu nên gọi cho gia đình một cuộc điện thoại cuối cùng.
Trong một tháng này, Lâm Úc đã nghĩ thông suốt, cậu không còn cố chấp mong chờ tình cảm từ gia đình.
Dù trong một tháng cậu mất tích bọn họ không tìm cậu, không gọi cho cậu một cuộc điện thoại, nội tâm cậu vẫn bình tĩnh đến lạ thường. Giống như việc cậu từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-song-lai-thanh-thuy-thu-van-nguoi-me/2959985/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.