Trong gần hai năm qua, ngành mỹ thuật Hoa Quốc tiến hành cải cách kỳ thi năng khiếu. Năm nay là lần đầu tiên áp dụng, nhằm đảm bảo tính công bằng, điểm thi năng khiếu cao trong kỳ liên khảo được công khai rộng rãi.
Khoa Mỹ thuật Kinh Đại lấy kỳ thi riêng của trường làm chính, lấy liên khảo làm phụ. Nhưng theo truyền thống, mỗi năm họ đều tổ chức triển lãm trưng bày tác phẩm có điểm số cao của tân sinh. Triển lãm đặt tại một khu nhà riêng, mở cửa đối ngoại trong thời gian nhất định, còn mời cả truyền thông đến đưa tin. Năm nay cũng không ngoại lệ.
Thẩm Thanh Độ coi đây là cơ hội xoay mình. Chỉ cần được marketing đẩy lên, cậu ta có thể rửa sạch nỗi nhục từng chịu trong chương trình biến hình, lấy lại danh hiệu thiên tài mỹ thuật, thậm chí còn có cơ hội chứng minh giá trị của bản thân trước mặt Thẩm Kiều. Như vậy, có lẽ Thẩm Kiều sẽ không tuyệt tình mà quay lưng với cậu ta.
Thế nhưng, gần đây cha Thẩm hiếm khi về nhà, Thẩm mẫu thì suốt ngày u sầu. Cả Thẩm gia như bị bao phủ trong một tầng mây đen.
Thẩm Thanh Độ chẳng buồn bận tâm, càng không muốn an ủi mẹ Thẩm như trước kia. Nói đùa sao? mẹ Thẩm chưa từng coi cậu ta là con ruột, việc gì cậu ta phải làm áo bông nhỏ cho bà ta?
Mẹ Thẩm đáng thương thì sao? Ai tới đáng thương cậu ta đây?
Thẩm Thanh Độ có một bộ logic riêng, hơn nữa từ đầu đến cuối đều nhất quán với bản thân. Trong hệ thống logic đó, cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684156/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.