Sắc mặt Thẩm Thanh Độ không đổi, khóe miệng nhếch lên một nụ cười châm chọc.
Chỉ nhìn tiêu đề cũng biết chắc lại là một video vả mặt Lý Tễ. Trong thôn cậu ta đã sớm mua chuộc đa số người, số còn lại chỉ là vài ông già bà lão và bọn trẻ con, nhảy ra được trò gì chứ. Huống hồ, cậu ta cũng chưa từng nói sai. Lý Tễ quả thật mặc kệ cha mẹ mình, hơn nữa chuyện ăn trộm là do dân làng tự mình tuôn ra. Muốn trách, chỉ có thể trách Lý Tễ chính cậu tay chân không sạch sẽ.
Chỉ cần Lý Tễ đồng ý rời xa kinh thành, tránh thật xa người thân và bạn bè của cậu, cậu cũng không phải là không thể cho chút tiền.
Thậm chí cậu một xu cũng không muốn bỏ ra để xem video kia.
Thẩm Thanh Độ chưa mở video mà chỉ vào thẳng phần bình luận, định bụng thưởng thức cảnh Lý Tễ lại lần nữa lật xe, bị cư dân mạng giễu cợt.
Nhìn vài lượt, trượt xuống thêm mấy cái, ngón tay cậu ta siết chặt điện thoại đến trắng bệch, nụ cười nhạt trên môi cũng dần biến mất.
Phần bình luận hoàn toàn ngoài dự liệu của cậu ta.
【 Ờm... Cho nên Lý Tễ thật ra rất thiện lương? Lại là một lần cư dân mạng bị vả mặt à? 】
【 Không sao, cư dân mạng cả đời bị xoay vòng và vả mặt cũng quen rồi 】
【 Ha ha, may mà mình chưa hắc Lý Tễ quá nhiều. Các người mạng bạo một đứa trẻ đáng thương như vậy thật quá hạ tiện 】
【 Má ơi, cái này cũng quá đáng thương rồi. 】
【 Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684117/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.