Lâm Thi vẫn luôn theo dõi sát sao tình hình dư luận trong livestream. Lúc làn đạn chuyển hướng nhanh đến chóng mặt, ngay cả cô cũng phải ngạc nhiên không thôi.
Còn Lý Tễ, vẫn giữ nguyên vẻ điềm tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Đôi mắt sáng, phân rõ trắng đen, nhẹ nhàng nhìn cô.
Cậu một tay bưng đĩa đồ ăn vừa làm xong, động tác thành thục, bình thản bước ra ngoài, vừa đi vừa hỏi: "Tôi làm xong rồi. Mọi người ăn cơm ở đâu vậy? Nếu không đủ thì tôi có thể làm thêm một món nữa."
Trong mắt cậu, một bữa cơm bình thường với hai món mặn, trứng, đậu hũ đã là món ngon hiếm có rồi.
Đậu hũ chiên giòn cùng đậu que xào trứng đều là những món không kiêng kị gì, ít dầu ít cay, hương vị không đặc biệt nhưng rất cơm nhà. Thật ra nếu có thể xào trứng với lá hương xuân thì sẽ còn ngon hơn. Chỉ là món đó không dễ ăn với tất cả mọi người, hương vị hơi hăng, nhiều người không quen.
Lời nói này nghe cứ như đầu bếp chuyên nghiệp, khiến làn đạn cũng nhao nhao bật cười.
【Lý đầu bếp khiến tôi cười ná thở luôn 】
【 Tưởng là show diễn trò, ai ngờ người ta thật sự biết nấu ăn 】
【 Không đùa đâu, tôi nhìn hai món đó mà thấy thèm thật sự, đúng kiểu cơm nhà chất lượng 】
【 Thêm một vé cho team đói bụng 】
【 Không khuyến khích Lý Tễ nấu ăn nghiêm túc vì tôi không được ăn cùng 】
【 Đều như Thẩm Thanh Độ chắc chết đói hết, phấn Thẩm mau thoát live đi chụp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684110/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.