Thẩm Thanh Độ liên tục gửi tới mấy tin nhắn như muốn chọc ngoáy tận xương, ngôn từ sắc bén đến mức điện thoại cũ kỹ của Lý Tễ nóng lên vì rung không ngừng.
Ngón tay cậu dừng ở khung nhập văn bản, gõ rồi lại xóa, không biết nên trả lời cái gì. Những câu chữ tuy gay gắt thật, nhưng với Lý Tễ mà nói, gần như chẳng có chút sát thương nào. Cậu thậm chí còn không hiểu nổi Thẩm Thanh Độ tại sao lại nghĩ ra được mấy thứ thế này.
Lẽ ra các nhân vật trong nhóm thành phố đều phải giao nộp hết thiết bị điện tử rồi chứ. Ở vùng núi nơi Lý Tễ lớn lên, muốn có sóng mạng còn khó như lên trời, vậy mà Thẩm Thanh Độ lại giữ một cái điện thoại, còn lên được mạng? Nghĩ kỹ chắc là được tổ chương trình ngầm cho phép.
Chắc chắn là vì cái thiết lập vạn nhân mê tổng tài trong truyện gốc nên trong đầu toàn nghĩ đến mấy chuyện ái tình gì đó... Nhưng mà... Lý Tễ tự biết rõ mình không phải là người đồng tính.
Mười tám năm qua, cậu chỉ dồn hết tâm sức vào học tập, chẳng mấy khi tiếp xúc với ai, dù là nam hay nữ. Chuyện yêu đương ư? Không có thời gian đâu, rảnh rỗi thì còn đi nhặt ve chai kiếm tiền thì hơn.
Còn Hoắc Chiêu thì sao? Anh ấy có thích nam không?
Ý nghĩ này vừa hiện lên, cậu đã vội tự véo lòng bàn tay một cái, nhắc mình không được có bất kỳ suy đoán thất lễ nào về Hoắc ca.
Xã hội bây giờ đúng là cởi mở hơn với đồng tính, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-nhung-la-nhoc-ngoc-nghech-thanh-that/4684103/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.