Ánh lửa nhảy nhót, chiếu sáng ngũ quan tinh xảo của người nọ.
Cô bé đứng cạnh piano mang theo nụ cười rạng rỡ trên môi, trong tay là vài nhánh hoa nhỏ, say sưa ca hát.
Tần Thư đứng một bên, hơi cúi đầu.
Thì ra trước đó Tần Thư vẫn luôn nhìn Tống Vân Hồi.
[??? Cặp này luôn xuất hiện ở những nơi không ai ngờ tới]
[Tui còn đang ngẫm nghĩ xem là ai đàn piano, hóa ra là cậu à Sữa Đậu Nành!]
[Cuối cùng cũng biết vì sao trước kia lúc phát hành Sữa Đậu Nành lại tự mình đàn piano rồi, cậu ấy không tự đàn thì ai đàn!]
[Cần tổng vẫn luôn ngắm nhìn Sữa Đậu Nành T^T, tui đang đi trên đường khó hiểu bị hụt chân một phát]
[Hu hu trông bọn họ thật vui vẻ, tui cũng muốn có mặt tại đó]
Hát xong một bài hát, đàn xong âm tiết cuối cùng, Tống Vân Hồi đứng dậy.
Cô bé là thính giả trung thành nhất của cậu, khoảnh khắc cậu đứng lên liền vỗ tay bôm bốp.
Tắt micro dựng bên piano, đài phát thanh tại trung tâm quảng trường vang lên, phát nhạc.
Tống Vân Hồi xoay người chạm mắt với Tần Thư, còn chưa kịp nói gì vạt áo đã bị người ta kéo kéo.
Cô bé mở to cặp mắt nhìn cậu, tặng hoa nhỏ trong tay cho cậu, muốn mời cậu nhảy cùng.
Tống Vân Hồi cúi người, đồng ý với cô bé.
Hoa nhỏ được giao cho Tần Thư bảo quản.
Những nơi gần lửa trại đã bắt đầu có người vây quanh nhảy múa, Tần Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/3515921/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.