Tống Vân Hồi vừa cúp máy, điện thoại lại nhảy ra hai tin nhắn. 
Cậu cứ vậy dựa vào lan can cúi đầu xem điện thoại, gió đêm se se lạnh thổi bay những sợi tóc vụn vặt ra phía sau, ánh sáng phát ra từ điện thoại chiếu sáng gương mặt lạnh lùng của cậu. 
Lúc cậu không cười cứ như một người khác hẳn. 
Trong đôi mắt xinh đẹp kia không hề có ý cười, khóe mắt và đuôi lông mày đều lộ ra lạnh nhạt. 
Cất điện thoại vào, cậu xoay người bước vào phòng. 
Tống Vân Hồi cười híp mắt cầm bánh trứng lên, lại lần nữa ngồi phịch xuống sofa. 
Blogger truyện tranh mà cậu follow đúng lúc vừa cập nhật Weibo, Tống Vân Hồi đưa điện thoại cho Tần Thư xem, cậu ngồi trên sofa cười đến mức không thẳng lưng lên nổi. 
Tần Thư nhận lấy điện thoại cúi đầu xem. 
Là một mẩu truyện tranh nhỏ gồm bốn ô vuông, nhân vật chính là một ngọn cỏ. 
Theo như những bình luận bên dưới thì đây chính là phong cách vẽ giản lược, nội dung hết sức vui nhộn và buồn cười. 
Tần Thư không hiểu ý tứ vui nhộn trong này lắm nhưng anh tỏ ý tán thưởng. 
Rất độc đáo lại rất hút mắt. 
Có hơi lạ, không chắc chắn lắm, lại nhìn thêm một lần. 
Tiếng cười tạm ngừng trong chốc lát, Tống Vân Hồi ăn một ngụm bánh, sau đó lăn đến nhìn màn hình điện thoại một cái nữa, tiếp tục cười ná thở. 
Cậu luôn có thể phát hiện ra rất nhiều thứ thú vị. 
Không chỉ là hình ảnh ngọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/2554090/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.