Tần Thư điều chỉnh tâm trạng, hỏi: "Sao đột nhiên nói vậy?" 
Tuy gần đây đang sửa nhà, nhưng đối phương hẳn là không thiếu tiền đến mức này mới đúng. 
Tống Vân Hồi trông vừa nghiêm túc vừa tràn đầy triết lý nói: 
"Đổi một cuộc sống đổi một thái độ." 
Kỳ thực nói trắng ra thì cậu vừa bàn bạc xong việc trở thành trợ lý sản xuất tạm thời cho đoàn làm phim 
Cậu vỗ vỗ vai Tần Thư, nói: "Có thể sẽ rất nhanh......chắc là không lâu nữa sẽ về, ở thành phố láng giềng của thành phố lân cận mà thôi, đi về không tốn nhiều thời gian lắm." Nếu về được. 
Cậu muốn đi tìm ý tưởng cho ca khúc lần này. 
Cậu xưa nay thuộc phái thực chiến, thích đi bắt giữ linh cảm trong thực tế hơn. 
Cho nên cậu muốn dùng chính ánh mắt của mình để trải nghiệm. 
Ngập ngừng một lúc, Tần Thư ép tất cả lời muốn nói xuống, cuối cùng hỏi: "Khi nào bắt đầu?" 
Tống Vân Hồi cười híp mắt: "Ngày mai." 
"......" 
Tần Thư trầm mặc một hồi, nói, "Vậy tối nay ngủ sớm chút, đừng thức khuya." 
Sau đó anh hỏi, "Cậu qua đó thế nào, sau khi đến nơi có người đón không - sáng mai tôi không có việc gì, tôi đưa cậu đi nhé." 
Anh trước nay sẽ không bao giờ phủ nhận quyết định của đối phương, chỉ có thể cố gắng hết sức hỗ trợ cậu. 
Tống Vân Hồi khó hiểu có một loại cảm giác như tiễn con trai đi xa. 
Cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-ta-nghi-thong-suot-roi/2554034/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.