Chương 63 
Thiếu niên tựa hồ cũng không cảm thấy mình nói ra chuyện đại sự gì không chấp nhận nổi. 
Thần sắc cậu nhìn Mạc Nhân Tuyết còn có chút thoải mái. 
Mạc Nhân Tuyết chỉ cảm thấy môi khô khốc, cảm giác môi thiếu niên nhẹ nhàng rơi vào môi mình vẫn còn, thậm chí anh còn không nhịn được nghĩ đến nụ hôn vừa rồi, trong một khoảnh khắc nào đó anh gần như không nghe được Dư An đang nói gì. 
Cơ hồ tất cả lực chú ý đều ở trên đôi môi mềm mại của thiếu niên, ánh mắt của anh dừng ở lại trên một vệt đỏ mơ hồ. 
Nhưng mặc dù vậy, anh vẫn khàn khàn nhẹ giọng nói trái ngược với nội tâm bên trong: "Dư An - -" 
Lộc Dư An lại đến gần một bước, vươn tay đè môi Mạc Nhân Tuyết lại, ngăn lời anh muốn nói ra. 
Đôi mắt Mạc Nhân Tuyết rủ xuống, nhìn đầu ngón tay Lộc Dư An. Lực đạo của Dư An cũng không nặng, nhưng lại khiến anh không nỡ né tránh. 
"Đừng coi em là trẻ con. Em sắp mười tám tuổi rồi. Em biết mình muốn gì, cũng không phải nhất thời cao hứng. "Lộc Dư An tiếp tục nói cũng không nhanh, mặt mày dương quang của thiếu niên ở trong tuyết đầy trời, có loại hương vị khác, thanh âm trong suốt như suối nước của cậu cũng không lớn, nhưng kiên định. 
Cậu dời ngón tay khỏi môi Mạc Nhân Tuyết, ngón tay miêu tả ngũ quan của Mạc Nhân Tuyết, lực đạo của cậu cũng không lớn, như có như không, nhưng yết hầu Mạc Nhân Tuyết căng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598255/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.