🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mưa xuân tí tách từ bầu trời rơi xuống.



Ông lão không mang dù.



Lộc Dư An từ trong cặp sách tìm ra ô, trời xuân se lạnh, thân thể ông lão thoạt nhìn cũng không tốt, mặt ô của cậu thoáng nghiêng về phía lão nhân, tùy ý để mưa xuân nhè nhẹ đánh vào bên người mình, thấm ướt áo len của cậu.



Cách đó không xa, một chiếc xe hơi màu đen chạy về phía này.



"Ông ngoại. "Mạc Nhân Tuyết bước xuống xe, xuyên qua mưa phùn đi về bên đây, mưa nhỏ tí tách làm ướt âu phục của anh, ánh mắt anh dừng ở trên người một già một trẻ đang che ô, cuối cùng dừng lại ở trên người Lộc Dư An, đọc ra tên của cậu: "Lộc Dư An."



"A? Nhân Tuyết, con và Dư An quen biết sao? "Lão nhân nhìn qua nhìn lại hai người nghi hoặc hỏi.



"Dạ, Dư An là con trai thứ hai của Lộc gia - bạn của Dương sư thúc - - . "Mạc Nhân Tuyết thản nhiên giải thích, chỉ là thời điểm nói đến hai chữ Dư An có chút ngừng lại.



Nghe được hai chữ "ông ngoại" này, Lộc Dư An mới phản ứng lại, lão nhân bên cạnh là Nhan lão.



Cậu vậy mà lại gặp được Nhan lão.



Nói không chút khoa trương, Nhan lão là tín ngưỡng của mỗi một họa sĩ.



Vẻ mặt Mạc Nhân Tuyết không tính là tốt, anh cũng hiếm khi có vẻ dễ gần, anh cũng không truy cứu việc ông ngoại một mình từ bệnh viện đến Nam thành, chỉ là nói: "Con đã giúp ông hẹn bệnh viện bên này làm lọc

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598210/chuong-18.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.