Lúc Lộc Dư An trở lại Lộc gia, trời đã sắp tối.
Từ xa đã nhìn thấy trong tòa nhà đèn đuốc sáng trưng, ngoài cửa đỗ mấy chiếc xe sang trọng, có qua lại với Lộc gia.
Tiếu gia cũng tới. Bàn dài trong phòng ăn bố trí đồ ăn tinh xảo.
Lúc này Lộc Dư An mới nhớ tới, sáng nay Lộc Chính Thanh dường như đã nói sẽ có khách đến thăm.
Hai cha con bọn họ đang trò chuyện vui vẻ, cũng không phát hiện Lộc Dư An trở về, ngược lại người ngồi bên cạnh Lộc Dữ Ninh Tiếu Vũ Tây liếc mắt một cái đã thấy cậu, khiêu khích cười với cậu.
Lộc Dư An trên người là đồng phục xám xịt, bởi vì đánh nhau có chút bẩn thỉu, vết thương trên vai đã bị đồng phục che lại, nhưng vẫn là có chút dấu vết nhỏ, khóe miệng cũng có hơi sưng đỏ, cậu kỳ thật bị thương cũng không nghiêm trọng, nhưng là từ nhỏ làn da của cậu hơi dùng sức cũng dễ dàng sưng đỏ. Bởi vậy, sau khi Lý Phương Gia phát điên vì rượu mà đánh cậu , cậu đều trông rất tệ, Vương Như cũng chỉ có thể ở lúc đó tỉnh táo một chút, ôm cậu khóc, thậm chí sẽ thu dọn đồ đạc muốn rời khỏi Lý Phương Gia.
Nhưng đây cũng chỉ là tạm thời, chỉ cần cậu khá hơn một chút, Vương Như sẽ lại bởi vì Lý Phương Gia đau khổ cầu xin mà dao động thôi, loại tình huống này thẳng đến sau khi cậu lớn lên, Lý Phương Gia mới không dám động thủ trước mặt cậu, nhưng khi cậu không ở nhà,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598204/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.