Để đón gió tẩy trần cho Dương đại sư, ngay cả Lộc Vọng Bắc đi công tác cũng đổi chuyến bay về sớm.
Lộc phu nhân và Dương Xuân Quy là bạn bè, bậc cha chú quen biết nhau, bọn họ đồng thời học ở Học viện Mỹ Thuật, cũng coi như là sư huynh muội, thời học sinh quan hệ rất tốt, nhưng bởi vì Lộc phu nhân qua đời sớm, mà Lộc gia lại kinh doanh chuỗi khách sạn, bởi vậy hai nhà nhiều năm chưa từng liên lạc.
Lộc Vọng Bắc là anh trai, thấy Lộc Dữ Ninh có thiên phú trong quốc họa, nhưng lại không tìm được sư phụ có thể dạy y, không đành lòng để thiên phú của đệ đệ bị bỏ phí, mới trằn trọc thông qua quan hệ của ông ngoại, một lần nữa cùng Dương đại sư liên lạc.
Dương Xuân Quy mặc dù là đại sư, nhưng phong cách vẽ tranh lại xinh đẹp uyển chuyển hàm xúc am hiểu nhất là hoa điểu, đại đệ tử duy nhất lại am hiểu vẩy mực giội màu sơn thủy, cả đời sở trưởng của ông khó có thể dạy cho đại đệ tử, mấy năm nay cũng muốn một lần nữa đào tạo ra một người phù hợp. Lộc Dữ Ninh có thiên phú, phong cách vẽ giống ông, tuổi còn nhỏ đã bộc lộ tài năng trong giới quốc họa, lại là con trai của cố nhân, cho nên Dương Xuân Quy động tâm tư, nếu hài tử thật sự có thiên phú, lại có mối quan hệ sâu xa như vậy, không bằng kết thiện duyên.
Lần này tới Nam thành, cũng là Dương Xuân Quy muốn sớm nhìn thấy tâm tính và thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-ghet-cau-khong-lam-nua/3598198/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.