Cái khối băng di động Dương Thiên Hải sau một lúc vấn đáp với Lăng Vĩ Dạ liền đuối lý, nói đi nói lại Thiên Hải vẫn là kẻ không đáng làm chồng. Ý nữa lại là ông ăn chả bà ăn nem. Trong khi đó ông ăn chả một cách ngon lành thì bà lại đau khổ quằn quại, cố gắng nuốt trôi miếng nem chua lè này.
- Liễu Bảo Trân, em có về nhà ngay không?.
Dương Thiên Hải không nói lại thì thôi đi, còn giận cá chém thớt bay sang qua Bảo Trân, cô cau có, nhắm mắt kiên định trút ra một từ ngắn nhưng nặng nhọc biết bao:
- Không.
- Em...
Thiên Hải buông tay Tư Tố ra, hắn nắm lấy cổ tay Trân kéo về phía hắn, nhưng Lăng Vĩ Dạ còn sờ sờ đó đâu thể nào để người khác nói lấy là lấy. Huống hồ Liễu Bảo Trân thuộc quyền sở hữu của Vĩ Dạ vô thời hạn.
- Không đùa nữa, Dương thiếu gia, tôi xin thông báo một điều cực kỳ quan trọng... Liễu Bảo Trân kể từ bây giờ sẽ là người của tôi.
Câu tuyên thệ của Lăng Vĩ Dạ khiến cả ba hít thở không thông, Bảo Trân vì bất ngờ nên đã nín thở luôn, cô không thể điều tiết được hơi thở nên hai con mắt đang dần lòi ra ngoài vì thiếu oxi. Không thể tin được, cô định chống trả nhưng Vĩ Dạ đã lanh lẹ cúi thấp thỏ thẻ vào tai cô:
- Nếu muốn tiếp tục ở trần gian thì nên ngoan ngoãn nghe theo.
Bảo Trân liền im lặng, yểu xịu ngã vào lòng hắn, nước mắt lưng chừng không thể tuôn.
Đúng là ép người quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nguoi-chi-yeu-em/1536650/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.