Edit: Zịt cac cac cac
Vân Nê bị Lý Thanh Đàm kéo từ trong ngõ nhỏ ra, nghiêng ngả lảo đảo hơn mười mét. Từ đầu tới cuối anh đều không hề buông tay cô ra. Lòng bàn tay lạnh lẽo kề sát cổ tay của cô, từ từ bị nhiễm nhiệt độ ấy.
Vành mũ che khuất gần hết tầm nhìn của cô. Cô cúi đầu nhìn cái bóng nhỏ vụn trên mặt đất, nhịp tim cũng theo đó mà rộn lên.
Trong ngõ ngoài ngõ giống như là hai thế giới.
Bên ngoài biển người tuôn ra, hoàng hôn che trời lấp đất, phồn hoa náo nhiệt. Bên trong dơ bẩn rách nát, vô số tội ác với mầm tai họa sinh sôi và lan tràn trong góc tối.
Vân Nê và Lý Thanh Đàm đứng ở góc đường.
Đầu ngõ cách đó không xa đậu một chiếc xe cảnh sát. Đèn cảnh sát lập loè giống như một thanh kiếm sắc bén, xé rách cái bề ngoài trời yên biển lặng giả dối và trống rỗng, cái sự bất kham và hỗn loạn giấu ở trong đó ra ngoài.
Người vây xem chắn kín từng lớp từng lớp. Chuyện không liên quan đến mình, bao giờ mọi người cũng cực kỳ hứng thú.
Lý Thanh Đàm thu hồi tầm mắt, rủ mắt lướt qua tay cô, thấp giọng hỏi: "Đây là quà mà chị chuẩn bị cho Tống Chi à?"
"Hả?" Vân Nê dường như mới lấy lại tinh thần, cũng cúi đầu nhìn theo: "Mua lúc trước. Cậu giúp tôi đưa cho cô bé nha."
Cô giơ tay đưa cho anh.
"Chị mua gì đấy?" Lý Thanh Đàm nhận lấy, thuận miệng hỏi một câu.
Vân Nê: "Bút máy. Tôi cũng không biết nên tặng cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ne/217235/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.