Edit: Coco
Ngày Vân Nê trở về Lư Thành, Bắc Kinh trời mưa tầm tã. Hệ thống thoát nước ở thành phố Tứ Cửu* vẫn tồi tàn, khiến người ta tuyệt vọng. Hàng xe cộ dài thườn thượt bị tắc trên cầu vượt mãi mới nhúc nhích được một chút. Mưa rơi trên nóc xe, tiếng lộp độp càng làm tăng thêm nỗi phiền muộn trong lòng.
(*Tên gọi xưa của thành phố Bắc Kinh.)
Lý Minh Nguyệt gập laptop lại, nhìn dòng xe cộ bên ngoài sau đó quay đầu hỏi cô: "Chắc phải tắc một lúc lâu nữa. Em mua vé mấy giờ đấy, có kịp không?"
"Vẫn kịp ạ. Cùng lắm không kịp thì em sẽ đổi vé." Vân Nê mở miệng ngáp. Tối qua cô và Lý Thanh Đàm dây dưa đến hơn nửa đêm, sáng tỉnh dậy anh lại dày vò cô một hồi. Cô ngủ không đủ giấc, bèn tựa vào ghế ngủ gật.
"Lần này về khi nào em quay lại?"
"Chắc phải một tháng nữa ạ." Một mặt trường học có rất nhiều vấn đề đang chờ giải quyết, mặt khác cô cũng muốn giữ mặt mũi cho Lý Thanh Đàm.
Anh đã nói vậy thì cô cũng thật sự không đành lòng thấy anh khó chịu. Nhưng cô không nỡ xa anh quá lâu, một tháng đã là cực độ rồi.
Lý Minh Nguyệt không lên tiếng, chỉ yên lặng nhìn cô chăm chú. Vân Nê bị cô ấy nhìn đến nỗi căng thẳng, vô thức ngồi ngay ngắn lại rồi hỏi: "Sao thế ạ?"
"Chỗ này của em..." Lý Minh Nguyệt vừa nói vừa vươn tay theo tầm mắt.
Do tính chất công việc nên móng tay cô ấy rất sạch sẽ, bàn tay không có gì ngoài một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ne/1153310/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.