Edit: Coco
Nơi xa có một con tàu chở hàng khổng lồ đang chạy trên mặt sông, nó liên tục phát ra từng tiếng còi hơi nước trầm nặng. Mực nước dâng cao mãnh liệt, tiếng nước chảy ào ào.
Không rõ cả hai đã ngồi bao lâu, số người đi bộ bên bờ sông thưa thớt dần. Quán nhỏ bên kia đường gần đó cũng đang chuẩn bị đóng cửa.
Lý Thanh Đàm đứng dậy khỏi mặt đất, phủi bụi nơi ống quần rồi nói: "Về nhà thôi."
"Ừ." Ban đêm, nhiệt độ bên bờ sông thấp hơn nơi khác rất nhiều. Vân Nê cởi áo khoác ra đưa cho anh: "Cậu mặc đi, tôi không lạnh lắm."
Lý Thanh Đàm nắm lấy bàn tay đang cầm áo khoác của cô, vẫn hơi lạnh. Anh không nhận mà nói: "Không cần đâu, lát nữa lên xe sẽ ấm."
Chỉ có đúng một chuyến tàu từ Đồng Thành về Lư Thành. Bấy giờ đã sớm hết tàu, nhưng lại có rất nhiều xe khách cỡ nhỏ đậu ven đường để đón khách.
Lý Thanh Đàm thuê một chiếc xe khách nhỏ màu đỏ nhìn có vẻ khá mới. Nội thất của chiếc xe đã được cải tạo lại, một chiếc xe bảy chỗ giờ có thể trở được hơn chục người.
Vân Nê vịn tay vào cửa rồi trèo lên xe, Lý Thanh Đàm theo sau ngồi xuống bên cạnh cô.
Khoảng cách giữa hai hàng ghế hẹp đến nỗi anh không duỗi chân được. Anh cử động hai chân, đá vào hàng ghế phía trước.
Bác tài xế thấy vậy bèn quay đầu lại bảo: "Cậu đứng phá xe của tôi đấy."
Lý Thanh Đàm cười đáp: "Hai chân cháu làm sao đọ được với xe của bác."
Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-ne/1153300/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.