Quan Chính nên cảm thấy may mắn vì khi Bảo Bảo nói lời này hắn đạt tới cao trào nên không thể nghe, nếu không nhất định hắn sẽ bị dọa đến không thể tiết.
Hạ thể Quan Chính vận động vài cái liền đem tinh hoa của mình bắn hết vào trong người của Bảo Bảo.
Quan Chính đặt Bảo Bảo trên ghế sô pha, nhưng vừa đặt mông Bảo Bảo xuống ghế sô pha y liền phát ra tiếng kinh hô: “A! Đau!”
Bảo Bảo ôm chặt lấy Quan Chính không chịu buông tay.
Quan Chính đau lòng ôm lấy Bảo Bảo ngồi trên người mình, còn hắn thì ngồi trên ghế sô pha, làm cho Bảo Bảo thoải mải dựa trên ngực mình.
Quan Chính dựa cằm mình trên đỉnh đầu Bảo Bảo, tự trách hỏi.
“Bảo Bảo thân thể ngươi không sao chứ?”
“Hoàn hảo, đừng lo, chỉ là thí thí có điểm đau.”
“Như vậy a? Thật xin lỗi Bảo Bảo, ta đối với ngươi thật quá phận, ta đáng chết.”
“Không nghiêm trọng như vậy, chỉ cần sau này ngươi phải nhớ rõ, sớm về nhà, nhớ ta ở nhà chờ ngươi là tốt rồi, ngươi còn tìm nữ nhân nữa không? Chuyện nữ nhân làm được Bảo Bảo cũng có thể làm được a! Ta có thể nấu cơm cho ngươi, ngay cả chuyện người lớn ta cũng có thể cùng ngươi làm, như vậy ngươi còn đi tìm nữ nhân nữa không?”
“Ân, ta nhớ kỹ, ở nhà lúc nào cũng có Bảo Bảo chờ ta, về sau ngày nào ta cùng Bảo Bảo sẽ bên nhau, ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi.”
“Chịu trách nhiệm? Nghe sao giống phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nang-bao-bao/2900293/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.