Trong lòng ta có một chút nghi ngại về ma đầu đó, sợ rằng hắn không tìm thấyta sẽ sinh phẫn nộ…. tuy nhiên bây giờ ta thực sự muốn biết rốt cuộcchuyện này là sao? Việc ta xuyên đến thế giới này không phải là ngẫunhiên ư?
- Hàn Tịch, ngươi nói… ngươi biết tất cả mọi chuyện ư? Có thật không?
- Nàng trước sau đối với ta luôn nửa tin nửa ngờ… – Hàn Tịch nói vậynhưng khuôn mặt không biểu lộ nửa điểm buồn rầu, trái lại nhanh chóngtháo Cửu Tinh Bạch Ngân Liên trên cổ xuống, nháy mắt hóa thành một sợixích bạc, quấn chặt ta vào người hắn.
- Hàn Tịch, ngươi không lừa ta chứ? – Ta định bụng hét lên.
Hàn Tịch không nói thêm nửa lời, chớp nhoáng lao đi, thân ảnh lại hệtnhư một vệt sao băng bay khỏi Âm Cung… Quả thực nếu không có dây xíchbuộc chặt, ắt hẳn ta đã rớt xuống vì tốc độ này… Chỉ kịp thấy mọi vậttrôi qua vù vù vèo vèo, gió thổi rát cả tai… Không biết đã trôi qua baolâu…
Hắn đưa ta tới một nơi xa lạ, đáp xuống rồi tháo dây xích. Ta đưa mắt nhìn quanh…
Nơi này hẳn là một nơi sơn thanh thủy tú, chỗ ta đang đứng là một hònđất nhỏ nằm giữa một hồ nước mênh mông, trên mặt hồ trăm ngàn đóa sentrắng đang nở… Trên trời, ánh dương dường như vừa ló dạng sau một trậnmây mưa, chênh chếch chiếu xuống mặt hồ, tạo ra những hư ảnh lung linh…Ánh sáng hoàn mỹ kết hợp với màu trắng của những đóa sen thanh khiếtđang nở bung, vô tình tạo ra một tuyệt tác, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-nam-van-nam/1923591/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.