Tôi thở dài, đẩy cửa bước vào, lấy ảnh xong liền lậptức đi ra. Không gian kín mít bên trong làm tôi cảm thấy bức bối, ngạt thở. 
Tôi đứng dựa vào bức tường trước cửa ảnh viện đợi TrácHạo. Giác quan thứ sáu của phụ nữ mách bảo tôi rằng hình như có ánh mắt từ đâuđó đang dõi theo tôi. 
Thử tìm ánh mắt đó theo cảm giác, cuối cùng tôi bắtgặp Ninh Hiên. 
Hắn đang đứng nơi góc phố đối diện. Mắt của tôi đãtừng qua phẫu thuật nên thị lực rất ổn. Tôi thấy dưới chân hắn vứt đầy đầu lọcthuốc lá. 
Hắn đang đứng đó, bất động. Không biết lúc này thứ hắnđang nhìn là tôi hay là tấm ảnh cưới cỡ lớn bên cạnh tôi nữa. 
Nhìn lại số lượng đầu lọc vứt dưới chân hắn, tôi khôngkhỏi ngờ rằng có lẽ hắn đã đứng đây cả buổi chiều. 
Lòng tôi quặn lại, vị chua chát xông thẳng lên đáymắt. 
Cớ sao lại phải thế này? 
Bỗng nhiên bên tai tôi vang lên tiếng Trác Hạo: “TôNhã, đợi anh sốt ruột lắm à?” Anh xuống xe bước đến chỗ tôi, nhận cuốn albumtrong tay tôi rồi dắt tôi lên xe. 
Trước khi quay đi, tôi cố nhìn về phía Ninh Hiên lầncuối. 
Hắn vẫn đứng im bất động, dưới chân la liệt đầu lọcthuốc lá. 
Còn trên khuôn mặt, là nỗi đau thương đậm sâu… 
Cả buổi tối hôm đó tôi rơi vào trạng thái hồn bayphách lạc. Trước mắt lúc nào cũng chỉ hiện lên khuôn mặt đau thương tột độ củaNinh Hiên. Lòng tôi đau đớn như đang ngập trong chảo mỡ nóng, có thứ gì đó chuachát cứ chực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-mo-ve-em/3143234/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.